Trong nhóm 3 đội mạnh nhất của London gồm Chelsea, Arsenal và Tottenham, thì Spurs thường bị xem là thấp cổ bé họng nhất. Tuy nhiên, đội bóng của Mauricio Pochettino hiện hơn đội của Jose Mourinho tới 10 điểm trên BXH Premier League.
Khát vọng của các cầu thủ trẻ giúp Tottenham thăng hoa ở mùa này
Tottenham là đội thua ít nhất tại Premier League (1 trận) và chỉ kém đội đầu bảng Leicester City 4 điểm. Ở thời buổi “loạn lạc” như hiện nay, không ai cấm Tottenham mơ đến chức vô địch Anh. Để hiện thực hóa tham vọng ấy, trước nhất Spurs cần khẳng định mình ở những trận đấu lớn, mà trận gặp Chelsea cuối tuần này là một ví dụ.
Tottenham thua M.U 0-1 ở sân Old Trafford trong trận khai mạc Premier League bởi bàn đá phản của Kyle Walker. Đó là trận đấu mà Spurs chơi hay hơn hẳn và thua vì kém may mắn. Sau đó, Tottenham đè bẹp Man City 4-1, hòa 1-1 trong thế trên chân trước chủ nhà Arsenal. Có vẻ đội bóng của Pochettino đã tự tin hơn, nên kết quả ngày càng tích cực hơn. Điều đáng nói là Spurs đang thành công nhờ… đi ngược lại quy luật của các đội bóng lớn, ví dụ như chính Chelsea.
The Blues của Mourinho không có chỗ cho người trẻ (Loftus-Cheek đang đòi ra đi vì không được trọng dụng), trừ ngoại lệ hiếm hoi là Kurt Zouma. Chelsea mua những cầu thủ đã là sản phẩm hoàn chỉnh, ví dụ Diego Costa. Trong khi đó, Tottenham tạo cơ hội cho những sản phẩm chưa hoàn chỉnh, ví dụ tiền đạo trẻ Harry Kane.
Trong năm 2015, Kane ghi 24 bàn tại Premier League, Costa chỉ có 10. Mùa này, Kane có 8 bàn (trong đó có 7 bàn trong 4 trận gần nhất) ở Premier League, Costa chỉ 3. Nếu tính từ khi Kane bắt đầu được đá chính ở đội một của Tottenham cách đây đúng 1 năm, tiền đạo 22 tuổi này ghi 30 bàn, trong khi cùng thời gian đó Costa chỉ có 14 bàn.
So sánh giữa Kane và Costa chỉ là một ví dụ, trong muôn vàn ví dụ khác. Mourinho không bao giờ tin các cầu thủ trẻ, tạo cơ hội cho họ phát triển. Loftus-Cheek phải nhường chỗ cho Fabregas, dù tiền vệ người Tây Ban Nha này vẫn chơi trồi sụt thất thường. Nhìn sang phía Tottenham, chúng ta thấy ngoài Kane còn có Eric Dier (21 tuổi), Dele Alli (19), Nabil Bentaleb (21), Alex Pritchard (22), Ben Davis (22). Những ngoại binh sáng giá của Tottenham như Eriksen, Lamela, Son Heung-min đều cùng chỉ mới 23 tuổi. Tiền đạo Clinton Njie 22 tuổi. Đó là chưa kể Ryan Mason và Andros Townsend cùng chỉ mới 24 tuổi.
Có người bảo Tottenham không có khả năng vô địch Anh nên mới có đất cho người trẻ. Không hẳn, vì HLV Pochettino hiểu rõ nếu Spurs không trụ ở nhóm từ hạng 5 – 7 và nhắm đến nhóm có vé dự Europa League, khả năng ông mất việc sẽ rất cao. Vừa phải đảm bảo thành tích vừa phải tạo cơ hội, kiên nhẫn chờ những cầu thủ trẻ phát triển và thành tài, không hề là điều đơn giản. Sự dũng cảm và cương quyết của Pochettino được thể hiện rõ khi ở mùa trước ông tin dùng Kane, gạt hai tiền đạo thành danh là Soldado và Adebayor.
Khát vọng, nguồn năng lực dồi dào và môi trường phù hợp đã giúp nhiều cầu thủ trẻ của Tottenham phát triển nhanh hơn dự tính, ví dụ Kane, Alli, Dier cùng vào đội tuyển Anh và chơi tốt. Những người như Eriksen, Lamela, Son được mua về với giá cao trong tư cách ngôi sao đến từ các đội bóng lớn khác, nhưng họ vẫn có thể tự hoàn thiện bản thân hơn nữa tại Tottenham. Có thể Spurs sẽ không giữ chân được cái tài năng trẻ quá lâu (ví dụ như trường hợp của Gareth Bale) nhưng đó là câu chuyện của ngày mai. Còn hiện tại, Tottenham có quyền mơ làm chuyện lớn tạiPremier League mùa này, với bước đệm đầu tiên là đánh bại Chelsea.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét