Một người đàn ông trải qua vài cuộc tình là điều không có gì lạ. Thậm chí họ còn có thể trải qua những cuộc tình ấy cùng một lúc cũng không phải chuyện hiếm gặp. Nhưng "Trong mấy đứa ấy, bạn yêu ai hơn?" đó vốn dĩ là một câu hỏi không dễ để trả lời Vì có lẽ ngay cả chính người đàn ông đó cũng không thể biết được điều ấy. Và đó chính là câu truyện của Van Persie
Arsenal và Manchester United. Từng có thời chỉ cần nghe đến trận đấu ấy thôi đã khiến người ta phải phấn khích đến "nổi da gà". Cuộc chiến luôn mang đầy đủ những hương vị mà người hâm mộ ngóng chờ. Những ngôi sao, những bàn thắng, những pha tranh chấp quyết liệt, những cãi vã kéo dài, ... tất cả đã tạo lên một trong những cặp đấu hấp dẫn bậc nhất lịch sử giải Ngoại hạng Anh. Duyên nợ giữa hai câu lạc bộ là cả một câu chuyện dài và một trong những điểm nhấn của câu chuyện ấy mang tên Robin Van Persie. Một người từng là trụ cột của cả 2 câu lạc bộ mang sắc áo đỏ. Nhưng câu hỏi đặt ra là "Anh yêu màu đỏ trắng của Arsenal hơn hay màu đỏ của Manchester United hơn".
KHOẢNG THỜI GIAN GẮN BÓ VỚI SẮC ĐỎ TRẮNG THÀNH LONDON.
Van Persie đến Arsenal khi đội bóng vừa trải qua một mùa giải phi thường với thành tích vô địch ngoại hạng mà không để thua bất kì trận đấu nào. Hình ảnh đầu tiên của Van Persie trong ngày ra mắt Arsenal thật sự không mấy ấn tượng. Một chàng trai trẻ gầy, cao cùng chiếc quần Jeans ống loe và chiếc áo màu đen ngắn trông khá lỗi thời. Đây là niềm hy vọng, là tương lai của sân Highbury sao? Có lẽ không nhiều cổ động viên Arsenal nghĩ như thế. Bởi ngoài thân hình không thực sự phù hợp để chiến đấu tại một giải đấu khắc nghiệt như Ngoại hạng Anh thì lối chơi của Van Persie không có gì là đặc biệt. Lối chơi đơn giản, khả năng chơi đầu hay dùng chân không thuận gần như không có, thêm vào đó là sự nóng nảy không cần thiết trong nhiều trường hợp khiến anh không thể chiếm được một vị trí thường xuyên trong đội hình đầy chất lượng của Arsenal lúc bấy giờ. Và đến khi được trao cơ hội thì Van Persie lại liên tiếp dính phải những chấn thương lớn nhỏ khác nhau và dù vẫn có thành tích ghi bàn chấp nhận được qua từng mùa giải nhưng dường như từng đó là chưa đủ để người ta có thể hy vọng về một người sẽ đủ sức thay thế được huyền thoại Thierry Henry. Nhưng Wenger vẫn kiên nhẫn với Van Persie và Giáo Sư đã được đền đáp xứng đáng. Những nỗ lực cố gắng của Van Persie đã biến một cầu thủ trẻ thành biểu tượng của câu lạc bộ, một tiền đạo đầy những khiếm khuyết trở thành một trong những sát thủ hàng đầu thế giới.
"Chúng tôi không cần Batman, chúng tôi đã có Robin rồi."
Đó là một khẩu hiệu đã từng vang lên ở khắp nơi có sự hiện diện của những cổ động viên Pháo thủ. Đúng vậy Arsenal chỉ cần có Van Persie. Họ cần bàn thắng, Persie ghi bàn. Họ cần chiến thắng, Persie mang lại chiến thắng. Họ cần Top 4, Persie gần như kéo cả đoàn tầu Arsenal vào Top 4. Mùa giải 2011/2012 Van Persie đã lột xác thực sự. Từ một cầu thủ luôn vật lộn với chấn thương, anh vào sân đủ cả 38 trận tại giải Ngoại hạng. Anh trở thành một tiền đạo toàn diện. Và san bằng kỉ lục ghi bàn trong một mùa giải cho Arsenal của Henry. Công bằng mà nói những gì Van Persie đã làm được, đã cống hiến cũng đâu thua kém huyền thoại người Pháp quá nhiều nhưng điều khác biệt là: Van Persie không thể đem về những danh hiệu mà người hâm mộ khao khát. Nếu như chuyện giữa Van Persie và Arsenal là một cuộc tình thì nó đã thiếu đi thành quả là những danh hiệu để có được một “happy ending” thực sự sau 8 năm bên nhau. Van Persie cần tìm một nơi để cho anh những danh hiệu. Cổ động viên Arsenal có thể sẽ hiểu và thông cảm cho anh nhưng đó là điều không thể xảy ra khi anh lại chọn…Manchester United. Tại sao không phải là một câu lạc bộ nào khác mà lại là đối thủ không đội trời chung và đã vốn có đầy những duyên nợ với Arsenal.
RỒI ĐẾN SẮC ĐỎ TRONG MÀU ÁO MANCHESTER UNITED.
Van Persie đến trong sự hả hê của Cổ động viên Manchester United. Chưa tính đến chuyện Van Persie sẽ đóng góp được gì cho đội bóng, chỉ riêng việc sở hữu sát thủ số 1 của giải đấu và lại là trụ cột, đội trưởng của kỳ phùng địch thủ không thôi đã đủ để khiến cổ động viên Quỷ đỏ cảm thấy phấn khích rồi. Và những gì Manchester United và Van Persie cần ở nhau đến chỉ sau một mùa giải. Manchester United đã tìm được một trung phong thực sự xuất sắc đủ để họ đánh bại mọi đối thủ trên đường đến ngôi vô địch Premier League. Vòng 3, Hattrick vào lưới Southampton, MU lội ngược dòng chiến thắng. Vòng 5, bàn thắng quyết định trên chấm phạt đền, MU lại lội ngược dòng ngay tại Anfield. Derby thành Manchester, phút thứ 92, Van Persie vẽ một đường cong hoàn hảo từ chấm đá phạt làm cả City of Manchester chết lặng, United chiến thắng và đó gần như là bước ngoặt của mùa giải. Ngày 22 tháng 4, Manchester United tiếp đón Aston Villa trên sân nhà, một trận thắng đồng nghĩa với chức vô địch. Và người giúp United làm được điều ấy không phải ai khác, chính là Van Persie. Anh đã có thể nở nụ cười mãn nguyện sau mùa giải ấy. Lần thứ 2 liên tiếp trở thành vua phá lưới của giải Ngoại hạng, nhưng quan trọng hơn anh đã có được điều mà mình khát khao cả sự nghiệp. Đó là danh hiệu, đó là chức vô địch Premier League. Người ta đã nghĩ đây mới chỉ là khởi đầu cho chuỗi ngày đầy hứa hẹn của Manchester United và Van Persie. Nhưng buồn thay nó gần như là sự kết thúc.
Sir Alex đưa ra quyết định chia tay đội bóng khiến mọi người phải sững sờ mà người sững sờ nhất có lẽ là Van Persie. Chính sự có mặt của Alex Ferguson là một lý do để Van Persie đến Old Trafford, anh không thể lường trước được mình lại chỉ có một mùa giải chơi dưới sự chỉ đạo của Huấn luyện viên người Scotland và anh cũng chẳng thể ngờ rằng sự nghiệp của mình tại United lại xuống dốc nhanh đến thế. Sự đi xuống của cả tập thể Manchester United dưới thời David Moyes cũng là sự đi xuống phong độ của Van Persie. Những chấn thương bắt đầu lại xuất hiện dày đặc. Số trận anh ngồi ngoài vì chấn thương gần như ngang bằng số trận thi đấu. Sự xuất hiện của người thầy tại đội tuyển Hà Lan, Louis Van Gaal tưởng như sẽ cứu vớt được sự nghiệp của Van Persie nhưng sự thật không phải vậy. Anh vật vờ, yếu đuối và vô duyên dù được trao cơ hội. Người ta nhìn anh mà cảm thấy tiếc nuối cảm thấy nhớ nhung bóng dáng của một sát thủ ngày nào và người ta cũng hiểu rằng, Van Persie đã thực sự trải qua thời đỉnh cao của mình rồi!
NHÂN CHỨNG VÀ CŨNG LÀ NẠN NHÂN CỦA ĐẠI CHIẾN.
Có lẽ không ai hiểu không khí của trận cầu này như Van Persie. Anh từng khoác áo cả 2 đội bóng, từng ghi bàn vào lưới cả hai đội bóng và từng mỉm cười trên chiến thắng ở cả 2 đầu “chiến tuyến”. Nhưng còn hơn cả thế…
Ngày anh rời bỏ đội bóng, rời bỏ ngôi nhà Arsenal và lựa chọn United, hẳn cầu thủ người Hà Lan cũng tự mường tượng được phản ứng của những cổ động viên Arsenal là như thế nào. Và quả thật họ đã không làm Van Persie phải “thất vọng”. Đốt áo, chửi rủa, hay gọi anh bằng những cái tên nghe đầy chua chát. Cổ động viên Arsenal đã làm mọi thứ. Không có gì là khó hiểu cho những hành động ấy cả, bạn hiểu rằng thứ hận thù xuất phát từ tình yêu là thứ hận thù đáng sợ nhất.
Old Trafford, ngày 11 tháng 11 năm 2013, Arsenal đang bay cao với ngôi đầu bảng còn Manchester United ngược lại, đang cùng Moyes chìm trong khủng hoảng. Họ gặp nhau và trận đấu được giải quyết bằng bàn thắng- duy nhất- của Van Persie. Như thế thôi đã đủ khiến cổ động viên Arsenal buồn lòng rồi nhưng Van Persie đã gần như làm cổ động viên Arsenal chết lặng… Anh ăn mừng bàn thắng - ăn mừng một cách cuồng nhiệt và điên dại, ăn mừng như thể vừa ghi bàn vào lưới kẻ thù chứ không phải nơi đã từng là nhà, là cả tình yêu của anh. Đó có lẽ là một trong những màn ăn mừng đáng nhớ nhất Lịch sử Ngoại hạng Anh.
Người ta tranh cãi rất nhiều sau pha ăn mừng ấy. Cổ động viên Arsenal không thể chấp nhận hành động quá khích đó, thậm chí cả cổ động viên của những đội bóng khác cũng vậy . Cổ động viên của United thì như một lẽ dĩ nhiên bảo vệ cầu thủ của mình. Ai thắng ai thua trong những tranh cãi đó thì chẳng thể biết được, nhưng một điều chắc chắn người buồn nhất chính là Van Persie
Van Persie có lẽ là một trong những cầu thủ đặc biệt nhất của kỷ nguyên Ngoại hạng Anh. Anh là một trong những người hiếm hoi trở thành vua phá lưới trong màu áo 2 câu lạc bộ khác nhau. 10 mùa giải cùng 144 bàn thắng ở xứ sương mù, anh xứng đáng nhận được nhiều hơn là một kết cục ra đi đầy lặng lẽ như thế.
Trong tôi hiện tại vẫn còn một câu hỏi giành cho anh. Tại sao anh không ở lại Arsenal? Nếu anh ở lại năm 2013 khi Ozil gia nhập CLB, thứ Arsenal thiếu để lên ngôi vô địch là một tiền đọa như Robin Van Persie. Anh có thể cùng Arsenal lên ngôi vương, được dựng tượng tại sân Emirates và nhớ đến như một huyền thoại. Tại sao anh lại ăn mừng khi ghi bàn vào lưới Arsenal để rồi giờ đây khi phong độ đi xuống họ quên đi những cống hiến của anh. Nhưng đó là quyết định của chính Van Persie và không thể nào thay đổi được.
Khi cuộc thư hùng Manchester United – Arsenal diễn ra, Van Persie hẳn đang ở một góc nào đó tại Thổ Nhỹ Kì và dõi theo trận đấu. Nhưng tôi tự hỏi rằng liệu con tim anh sẽ chọn đội bóng nào để cổ vũ. Trái tim Van Persie màu đỏ. Đương nhiên rồi. Nhưng “màu đỏ” ấy là màu đỏ nào??
Like trang cộng đồng FIFA Online 3 của Gamenoob.netngay để cập nhật những thông tin mới nhất về FIFA Online 3 và cơ hội nhận được những phần quà giá trị từ các event: http://ift.tt/22rECq1
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét